CÔ GÁI THÁNG TÁM

by Thanh Tuấn

CÔ GÁI THÁNG TÁM – Nguyễn Hiên

Em đến bên đời vào một ngày tháng tám
Gió heo may vừa chạm những nồng nàn
Nắng nhạt màu từng góc phố đi hoang
Vài chiếc lá nhuộm màu vàng ngơ ngác

Cô gái mùa thu đôi mắt buồn man mác
Bởi sinh mùa thu nên rất đỗi dịu dàng
Thương từng nhành hoa, nhánh cỏ, áng mây tan
Nhưng mạnh mẽ cũng ngút ngàn sông núi

Tháng tám về ngọt ngào hương cốm mới
Hàng sấu già như đứng đợi điều chi
Bầy sâm cầm ngâm những khúc nhạc gì
Mà tháng tám yêu thương nhiều đến thế

Cô gái mùa thu lúc rụt rè, e lệ
Lúc phiêu du theo mây gió, trăng , hoa
Nhưng chân thành và sống rất thật thà
Điềm nhiên bước mặc phong ba, bão tố!

CÔ GÁI THÁNG TÁM – NGỌC THANH

Tháng Tám chào đời một cọng cỏ vô tư
Mật ngọt hoa thơm đều nhường về nơi khác
Tháng Tám bơ vơ như chùm mây đi lạc
Và sầu thương như những chiếc môi buồn…

Cô gái thuộc về tháng Tám hay dỗi, hay hờn
Trái tim mỏng manh, thường buồn vui bất chợt
Cô gái của mùa thu, đôi mắt sầu mọng nước
Chỉ chực vỡ òa khi chạm vết cô đơn…

Tháng Tám gõ cửa phố phường bằng nồng ngọt hương thơm
Hoa sữa nở ra những chùm li ti trắng
Những con đường xôn xao mùa lá rụng
Khởi thủy buồn trên những phiến thơ xưa…

Ngày sinh em, trời đất bỗng giao mùa
Cô gái mùa thu khoác áo màu hoa cúc
Những con đường thơm tho vàng nắng
Trời xanh trong màu mắt nhung mềm.

Tháng Tám sinh em, hoa cỏ dịu hiền
Mưa cũng giống màu tóc em dịu mát
Cô gái nhiều khát khao, nhiều đam mê, mơ ước
Cô gái yêu thương bằng tất cả linh hồn.

Tháng Tám ngàn sao lấp lánh môi hường
Cô gái dại khờ tin vào bao lời hẹn ước
Tin mình có thể đổi thay những điều không thể được
Nên nhận nhiều cay đắng hơn vui…

You may also like

Leave a Comment