CÔ ĐƠN NÀY ĐÂU CHỈ MÌNH TA

by Thanh Tuấn

Phố buồn ai hàng cây xao xác lá
Gió giận gì mà buốt lạnh đường khuya
Mùa đông ơi có khi nào ấm áp
Chở che em thôi ngơ ngác lối về

Đã quen rồi những tháng ngày cô lẻ
Đã biết thương mình hơn cả tình nhân
Sao không thể ngăn lệ đừng rơi nữa
Nhìn người có đôi sao vẫn chạnh lòng

Tại sương giăng hờ hững trên vai áo
Phố khuya buồn hơn trong gió lạnh lùng
Người bên người ríu ran vòng tay ấm
Bỏ mặc em giữa tê tái đêm đông

Hay thử một lần mở lòng đón nhận
Chỉ sợ yêu thương chóng vánh, vội và
Thôi đừng đến…tình ơi…thôi đừng đến
Nỗi cô đơn này…đâu chỉ mình ta

You may also like

Leave a Comment