CHO EM

by Thanh Tuấn

Đủ đớn đau và hụt hẫng chưa em ?
Khi cứ mãi chẳng quên điều đã cũ
Lau lệ cay em vỗ về giấc ngủ
Đợi người quên về ủ ấm vai mềm …

Đủ yếu lòng và sóng gió chưa, em ?
Em cứ quên bản thân mình sầu khổ
Những niềm vui, nụ cười .. sao chẳng nhớ
Em bỏ rơi mình trong tối tăm đêm.

Đủ muộn phiền và trầm mặc chưa, em ?
Để em học cách yêu mình trở lại
Kiên định lên, không phải là tồn tại
Sống là em, không phải chết cho người !

Đủ mạnh mẽ chưa ? Lau nước mắt rơi
Cho cuộc sống thấy nụ cười em mất
Cho cõi người hồng lên trong ánh mắt
Đốt cháy hồn đời váy đỏ em qua …

Đủ bao dung chưa em ? Để vị tha
Cho người đã làm em đau trước đó
Cho chính em đã bị mình chối bỏ
Em cần em, cần được sống cho mình !

Dẫu bão bùng, chồi non vẫn vươn xanh
Vẫn trưởng thành dù qua bao vỡ đổ
Đừng nhìn lại tháng ngày em đã lỡ
Bởi còn “ngày mai” đợi đó, em yêu !

Sống tốt hôm nay đâu phải quá nhiều ?

Khắc Ghi 

You may also like

Leave a Comment