BIẾT YÊU MÌNH KHI KHÔNG NGƯỜI Ở BÊN

by Thanh Tuấn

Cô ấy vẫn thường hay thức rất khuya
Và nghĩ suy mọi điều trong cuộc sống
Có đôi khi lại thấy lòng trống rỗng
Mộng chập chờn bởi chót phận đa đoan.

Chẳng phải mơ mọi thứ quá chu toàn
Chỉ mong thôi lòng nhẹ nhàng êm ả
Dẫu đau thương hay cuộc đời sóng cả
Là vòng tay ấm áp qua đêm dài.

Có thể lòng bất chợt nhớ đến ai
Nhưng sẽ không đợi chờ dòng tin nhắn
Ngọt ngào xưa giờ chỉ còn vị mặn
Từng thắm nồng nay nguội lạnh tàn tro.

Trời đông về chẳng còn lạnh co ro
Tự biết lo cho mình khăn, áo ấm
Pha cho mình ly cafe thật đậm
Ngẫm cuộc đời , mỉm cười thật bình yên.

Biết yêu mình khi không người ở bên.

Hiền Hoàng

You may also like

Leave a Comment