Anh ấy…

by Thanh Tuấn

Anh ấy – Vũ

Anh ấy cũng giống tôi, anh ấy rất hay cười
Có vài nỗi đau giấu hiền trong đáy mắt
Anh ấy cũng giống tôi, trái tim yêu chân thật
Có một thanh xuân buồn và lận đận tình duyên.

Anh ấy cũng giống tôi, mệt mỏi chuyện bạc tiền
Gồng gánh nhiều trái ngang vì cuộc đời trắc trở
Anh ấy đã trải qua một tuổi thơ gian khổ
Nên cũng trưởng thành hơn người cùng tuổi rất nhiều.

Anh ấy là một người chẳng còn mấy tin yêu
Vì tất cả niềm tin đã dành cho người cũ
Làm gì còn lòng tin cho người nào thêm nữa
Chỉ việc nhớ và quên cũng thấy mệt lắm rồi.

Anh ấy mạnh mẽ mà, anh ấy cũng giống tôi
Tìm những phút bình yên với đêm và câu chữ
Những giông bão bủa vây cũng chỉ là phép thử
Để anh ấy vượt qua từng gian khổ cuộc đời.

Anh ấy là một người cô đơn giống như tôi.

Anh Ấy – Võ Mỹ Nhiên 

Em kể anh nghe về người ấy em yêu
Về chàng trai thích cười, nụ cười của nắng
Anh ấy chỉ thích đi những con đường vắng lặng
Và thả lòng mình trước biển rộng mênh mông.

Anh ấy chẳng bao giờ thích những chốn người đông
Sẽ chẳng đưa em qua con đường dòng người đi nhộn nhịp
Anh ấy sẽ tìm những con đường gió lùa, hoa tím biếc
Để thong thả đi về, khe khẽ hát em nghe.

Anh ấy có buồn cũng chẳng nói em nghe
Cứ giữ riêng góc trời với nỗ̉i sầu trong mắt
Anh ấy chẳng bao giờ lạnh lùng hay chán ngắt
Cứ nhẹ nhàng, sâu sắc và…yêu em.

Anh ấy chẳng bao giờ để em thức về đêm
Ru em ngủ bằng những lời yêu thương, dù chỉ qua dòng chữ
Anh ấy có thói quen ngập ngừng trong câu chữ
Chẳng bao giờ để em hiểu nhiều hơn.

Anh ấy hay nhìn rồi trao em những nụ hôn
Trên bờ môi hoặc chỉ là mái tóc vương mùi của gió
Anh ấy thích kéo em vào lòng nghe gió lùa reo vui ngọn cỏ
Đôi tay mềm đưa em qua những ngày đông.

Anh ấy bây giờ biết còn nhớ hay không?

Anh ấy – Lai Ka

chỉ lặng im
Còn chẳng reply những dòng tin tôi nhắn
Tôi tự nhủ lòng: “Chắc là anh ấy bận
Nên thiếu thì giờ để lo lắng, quan tâm.”

Anh ấy bây giờ, anh ấy rất nhẫn tâm
Biết tôi nhớ anh nhưng âm thầm trốn tránh
Tôi có dỗi hờn cũng chẳng còn dỗ nịnh
Tôi an ủi mình: “Chắc anh ấy không vui!”

Anh ấy bây giờ… anh ấy đã quên tôi
Anh ấy dửng dưng nhìn tôi rơi nước mắt
Tôi tự dối lòng: “Chỉ là mơ, không thật
Ngày mai tỉnh rồi chắc anh ấy vẫn đây.”

Anh ấy bây giờ, anh ấy đã đổi thay
Anh ấy đã quên bao tháng ngày hạnh phúc
Tôi vẫn giả vờ đặt tay lên lồng ngực
“Không phải đâu mà, anh nhất định còn yêu.”

You may also like

Leave a Comment