Từ hôm ấy

by Thanh Tuấn

Từ hôm ấy – VTT

Từ hôm ấy anh không về phố cũ
Em nghiêng tóc xanh tiễn đủ mấy mùa
Bờ vai ướt, mưa bay và lá đổ
Có sợi nhớ nào buộc được giấc mơ chưa?

Thương năm tháng đã gầy như phiến gió
Giấc mơ phai và mùa cũng rêu vàng
Ai hóa kiếp xuân ngàn thành cỏ úa
Để tiếc vội vàng một thuở sương tan?

Từ hôm ấy anh không tìm phố cũ
Mùa trăng non đã trổ mấy bận tàn
Hôm quán vắng một cung đàn hẫng nhịp
Em dọn lòng mình sau trận bão vừa tan..

Từ hôm ấy –

Từ hôm ấy không còn nói nhớ thương
Những lời hỏi thăm cũng âm thầm dừng lại
Khoảng cách đã xa giờ lại càng xa mãi
Từ hôm ấy cả hai chẳng nói tiếng yêu gì.

Từ hôm ấy hai người hiểu rằng đã chia ly
Con đường bấp bênh hơn vì thiếu đi hình bóng
Những hôm trời đổ mưa lòng ôm bao nhịp sóng
Đánh vào nỗi tâm tư- nhớ lắm một hình hài.

Từ hôm ấy con đường cũng chia hai
Đâu còn nữa bờ vai đã từng cho nhau dựa
Cả đôi bàn tay giờ cũng không còn nữa
Mỗi một con người đều tự hứa- đừng đau.

Từ hôm ấy hai người đã ra khỏi đời nhau
Và từ đó về sau chỉ còn trong kỉ niệm
Yên ấm của ngày xưa chẳng còn ai tìm kiếm
Vì biết mất nhau rồi
đành giấu giếm mà thôi

Từ hôm ấy- bây giờ mỗi người về một nơi…

You may also like

Leave a Comment