KÝ ỨC

by Thanh Tuấn

KÝ ỨC – Huần Trần

Ngày chưa có anh
trời trong xanh
nắng buông mành phơ phất
Em nhìn tình yêu
cứ trong veo, trong vắt
rất thiêng liêng, với muôn vạn phép màu

Có anh rồi
tình yêu trong em thêm những sắc màu
Em đã hiểu thế nào là hạnh phúc
Thế nào là yêu người trong ấm ức
Yêu đến tận cùng mà có được gì đâu

Xa anh rồi
em đã hiểu thế nào là nỗi đau
là vị đắng tương tư, là nỗi sầu ly biệt
Em đã vì người rơi thật nhiều nước mắt
Con tim bao lần…thổn thức…nhớ người dưng

Em tưởng chẳng thể quên bao nhiêu thứ đã từng
Khi con tim chênh chao lưng chừng bao cảm xúc
Anh trong em là cả trời ký ức
Nhưng rồi một ngày cũng phai nhạt, rồi quên!

KÝ ỨC – Mai Juby

Một hôm chợt buồn đem nỗi nhớ ra phơi
Òa vỡ nhận ra mình quá nhiều ký ức
Ngoài những nỗi buồn tê bờ môi rưng rức
Còn có niềm vui song hành với xuân thì.

Ta trưởng thành rồi biết còn có mấy khi
Sẽ được quay trở về khung trời áo trắng
Mới hôm qua thôi nay đã thành dấu lặng
Chút trầm buồn nằm lắng dưới con tim.

Đi qua trời đôi mươi ta vẫn muốn đi tìm
Cánh Bằng Lăng̣ tím buồn một hôm…quên cài lên búi tóc
Nhớ một gã trai khờ lơ ngơ như đứa nhóc
Yêu hay không yêu nào đâu dám tỏ bày.

Nhớ mỗi dạo tan trường hoen mi mắt cay cay
Để ngày hôm nay kỷ niệm theo về cháy bừng trên cánh Phượng
Mùa Hè say nồng nghe nỗi niềm vương vướng
Em nhuộm lại tóc mình cho ký ức lên ngôi.

You may also like

Leave a Comment