Đời ngắn lắm!

by Thanh Tuấn

Đời ngắn lắm! – Hưng Nguyễn

Đời ngắn lắm tháng năm không chờ đợi
Muốn tự do phiêu lãng với mây trời
Thân sương gió đã thương thầm cát bụi
Cũng chưa từng đong đếm chuyện phai phôi

Sợ có lúc trái tim như thép gỉ
Sẽ cằn khô khi dối trá ăn mòn
Xin hãy để trái tim ta ủy mị
Tận cùng mình mà sống với yêu thương

Thôi cứ mặc ta say sưa lặng lẽ
Trao nhân gian những chan chứa thật thà
Dù mãi mãi chỉ là con kiến bé
Tự đốt mình đau nhói rồi thứ tha

Cao sang ấy xin dành cho thiên hạ
Ta mơ thêm một giấc… dẫu bần cùng
Biết toan tính thế nào sau tất cả
Làm sao mà ngã giá được bao dung…?

Đời ngắn lắm! – Người Viết Thơ Đau

Đời ngắn lắm thời gian không trở lại
Nên đừng đau cho những chuyện đã rồi
Hãy nhắc mình sống trọn vẹn hôm nay
Để ngày mai không ngậm ngùi nuối tiếc.

Đời ngắn lắm tính bằng giây bằng phút
Nên đừng buồn đừng trách phận than thân
Cười nhiều hơn cho cuộc sống nhẹ nhàng
Người lạc quan thiên đường luôn rộng mở.

Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Đừng hận thù hay chuốc lấy sầu vương
Hãy bao dung cho họ, cả cho mình
Sống nhân nghĩa đời thắm tình nhân ái.
Đời ngắn lắm nào đâu là mãi mãi…

You may also like

Leave a Comment