LỜI MẸ DẠY

by Thanh Tuấn

Cuộc đời dài và lắm chông gai
Con hãy bước trên đường mình con nhé
Hãy bước đi và nhớ lời của mẹ
Chỉ nhận những gì là của mình thôi

Những sân si luôn chờ chực vành môi
Gần gặn lắm dễ làm mình lạc lối
Chớ mải mê những bước dài và vội
Chớ lấy những gì chỉ của riêng ai

Dẫu biết rằng đau lắm lúc chông gai
Nhưng hãy để “tùy duyên” như thế
Mình là mình thì người ta mới nể
Sống ” vì ai” ánh mắt kẻ khinh thường

Trời sinh ra cho mỗi kẻ một đường
Chớ bước lại con đường kẻ khác
Dễ vướng bận vào hố sâu lầm lạc
Đến đích sau người cũng một bước chân

Hãy nghĩ suy về những thứ thật gần
Để tránh được những phút lòng ảo mộng
Con nhỏ bé mà đời kia quá rộng
Dù ở đâu con cũng giữ riêng mình

Sống với nhau sao trọn vẹn nghĩa tình
Chớ cậy khôn mà lọc lừa kẻ khác
Thiện bền lâu, chóng vánh đời gian ác
Chẳng bao giờ bền chặt nhé con

Nước chảy xuôi đá cũng phải mòn
Người cứ bước lòng trời sẽ thấu
Và nhớ nhé cô nàng yêu dấu
Thiên chức của mình trong tổ ấm đừng quên

Chớ để chồng có những cảm xúc không tên
Chớ để con thơ có phút giây hẫng hụt
Hạnh phúc gần mà ngỡ là xa vút
Chẳng bao giờ đến đích được đâu con

Con như trái vẫn còn non
Đừng cố gắng để mình chín ép
Hãy là mình hãy sống sao thật đẹp
Như cánh sen vẫn thắm đỏ trên bùn.

(Nghinh Nguyễn)

You may also like

Leave a Comment