MỐI TÌNH ĐẦU

by Thanh Tuấn

MỐI TÌNH ĐẦU – Đàm Huy Đông

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Đàn chim bỏ đi mỏ cắp theo mùa
Dùng dằng lá giữa hai phiến gió
Trong mắt chiều ngấn ướt một cơn mưa

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Lớp chia tay, bạn nghẹn nửa môi cười
Trái Đất nghìn triệu xưa năm cũ
Cũng chưa hiểu hết mình bao nhiêu sự sinh sôi

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Một vệt sông tối sẫm bóng dài
Con đò ấy không thể nào cập bến
Để rồi chìm trước một ban mai

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Cổ tích ngày xưa xin buộc cọng rơm vàng
Kỷ niệm gửi vầng trăng cất giữ
Trôi qua đời những bong bóng thời gian.

MỐI TÌNH ĐẦU – timbuondoncoi

Ta nhặt về đóa hoa tím bằng lăng
Nhuộm tươi nguyên một sắc màu nỗi nhớ
Mùa hạ đi qua… tình ta dang dở
Mùa hạ theo về… tình vẫn dở dang

Ta lại một mình đếm bước lang thang
Trên lối cũ ngôi trường xưa kỷ niệm
Em ở đâu? Bao ngày ta tìm kiếm
Trả lời ta chỉ có tiếng ve sầu

Người giấu điều gì trong đáy mắt nâu
Giấu điều chi trong đôi tà áo trắng
Khi phượng hồng cháy bừng theo ánh nắng
Là tim ta cũng đỏ rực niềm yêu

Nỗi nhớ đốt lòng, nỗi nhớ như thiêu
Tình chôn sâu bao ngày em có hiểu?
Một gã khờ vẫn ôm đàn thất thểu
Bước theo em trên mỗi lối đi về

Ta lạc loài trong từng giấc ngủ mê
Gọi tên em từ niềm yêu cháy bỏng
Tuổi mười tám ta vụng về, lóng ngóng
Lời yêu đầu… không nói… hóa lặng câm

Ta đã yêu em, em đã xa xăm
Để tà áo ai trắng miền ký ức
Để trái tim khờ muôn đời thổn thức
Mối tình đầu… nơi ngực trái… còn đau…

MỐI TÌNH ĐẦU – Du Phong

Có một người con gái đã yêu tôi,
Mối tình đầu thường tuyệt vời, nhưng chết yểu…
Mãi đến sau này tôi mới hiểu
Những thứ lần đầu luôn để lại hối tiếc bởi chẳng thể vẹn nguyên.

Chúng tôi đã trao nhau những kỷ niệm êm đềm,
Đã từng nghĩ đến tương lai chỉ có riêng hai đứa,
Đã từng hứa cả cuộc đời này sẽ không bên ai nữa,
Rồi cuối cùng ở giữa vẫn chẳng phải là tình yêu.

Tại cuộc sống vốn chông chênh mà bão gió quá nhiều,
Tại hai kẻ dại khờ chỉ biết yêu mà chưa hề biết giữ,
Tại mối tình đầu mong manh dễ vỡ,
Hay bởi hạnh phúc nào dang dở mới khó quên?

Lặng lẽ xa rời bởi cái cớ “hết duyên”,
Chúng tôi đi về miền không có nhau bên cạnh.
Hơi ấm ngày nào giờ đổi bằng hơi lạnh,
Hạnh phúc ngày nào thành chúc phúc cho nhau…

Mối tình đầu không nhạt cũng không sâu,
Nhưng sẽ nhớ thật lâu, có lẽ đến suốt đời không quên được.
Và dẫu thế nào cũng một lòng nguyện ước
Ai đó luôn cười hạnh phúc, mãi bình yên.

 

You may also like

Leave a Comment