YÊU MỘT NGƯỜI ĐẾN CHẾT

by Thanh Tuấn

Cô ấy vẫn nhắc về anh trong giấc mơ
Dù cô chẳng là nàng thơ của anh năm tháng trước
Cô vẫn nhìn tấm hình anh bằng đôi mắt ướt
Bằng nỗi nhớ dịu dàng như năm tháng chưa qua.

Cô ấy vẫn hát về những bản tình ca
( Tôi được nghe nói là anh đã từng hát tặng )
Vẫn đóng cửa trái tim và thinh lặng
Chẳng mở để đón chào một ai khác sau anh.

Cô ấy vẫn thường ngước mặt lên trời xanh
Ngắm những đường bay
khuất sau ánh thiên thanh cũ kĩ
Vẫn mỉm cười và che đi suy nghĩ
Chẳng cho người nào soi thấu tâm can.

Cô ấy đôi lần cắn chặt môi ngoan
Để giữa trằn trọc đêm chẳng bật thành tiếng khóc
Vẫn bình lặng giữa cõi đời khô khốc
Cái im lặng khó nhọc và đắng cay thay.

Rất nhiều người đến để phải buông tay
Bằng tất cả tình yêu, bằng chán chường, ngán ngẩm
Chẳng ai biết được rằng cô thương anh, thương lắm
Thương một con người mà
mãi mãi vẫn đôi mươi …

Khắc Ghi

You may also like

Leave a Comment