NÓI VỚI ANH – Trần Mai Hường
Đừng gọi nữa nghe anh
Em sợ ngày xưa quay về hiện tại
Em sợ sống lại những ngày khắc khoải
Quỹ đạo nhớ thương chẳng thoát cuộc hành trình
Có phải lúc nào cũng kiểm soát được đâu anh
Giữa cuộc đấu tranh lý trí và trái tim không phân thắng bại
Dẫu nói gì em cũng là con gái
Lẽ thường tình vụng dại – đa đoan
Đã có riêng mỗi đứa một giang san
Hãy gìn giữ đừng để ai dang dở
Đừng bắt em vắt mình trong nỗi nhớ
Nó quay quắt kiệt cùng anh không hiểu nổi đâu
Em ước thời gian như gió trôi mau
Để hai đứa mình cùng già anh nhé
Mình sẽ ngồi bên nhau ôn lại thời son trẻ
Em sẽ nói với anh rằng ngày ấy – yêu anh.
NÓI VỚI ANH – Nguyen Thanh
Bỗng dưng muốn ôm chặt mình mà khóc
Tháng ngày lê từng bước chân khó nhọc
Một mình thôi, chống chọi với cuộc đời
Hứa với lòng đừng để giọt lệ rơi
Dưới cơn mưa sao bình yên đến lạ
Em trốn chạy lọc lừa và dối trá
Sống vô tư cho cha mẹ yên lòng
Ôi cuộc đời, sao lắm trận bão giông
Em cứ thế lặng im và nhường nhịn
Sóng lòng dâng, phải đâu là cát mịn
Giữa đồng hoang nghe bỏng rát linh hồn
Nửa kiếp người ai hiểu hết dại khôn
Trần thế hẹp như lòng người nhỏ bé
Mấy mươi năm cứ giả vờ vui vẻ
Em mệt rồi, em khóc có sao không?
NÓI VỚI ANH – VTT
Xin đừng ghen với quá khứ của em
Cái thời đã trở thành kỷ niệm
Người ấy là ai, hững hờ hay tha thiết?
Bởi vì đâu phải rẽ khác ngả đường?
Đừng hỏi rằng khi người ấy yêu em
Em có hạnh phúc như bên anh hiện tại
Người ấy và em dạo chơi đâu mỗi chiều thứ bảy?
Lối phố nào thủa ấy vẫn thường qua?
Xin đừng giận hờn, đừng trách móc vu vơ
Mọi xưa cũ đã ngủ ngoan rồi đấy
Em giờ là của anh, một điều đơn giản vậy
Trăn trở làm gì cho nhói xót lòng nhau?
Xin đừng khiến em nhớ lại thủa ban đầu
Khi chưa có anh, em vẫn là kẻ khác
Phi lý làm sao khi cân đong hạnh phúc!
So sánh với một điều chỉ còn lại xót xa
Xin hãy quên đi nỗi ám ảnh xưa giờ
Đừng kết tội cái thời mình vẫn còn xa lạ
Để trái tim em đừng cồn lên bão tố
Mà suốt đời yên bình, thanh thản đập cho anh…
NÓI VỚI ANH – Phan Thiết Hùng
Quá khứ của em không màu hồng hồn nhiên
Thất vọng, đớn đau đã biến em thành người khác
Chẳng dễ mở lòng trước ngôn từ hạnh phúc
Đến một nụ cười cũng phảng phất nỗi đau.
Tình cờ gặp anh, ta ngồi lại với nhau
Chung một vết thương tự nhiên rồi cảm mến
Tình yêu lại nảy mầm chẳng thề non hẹn biển
Em tự tin bên anh giữa phố lạnh đông người.
Vẫn biết tình yêu của anh như hành trình đi tìm nữ thần mặt trời
Thích những đỉnh cao và muốn nhiều chinh phục
Em chỉ là cơn gió thoảng đi qua miền cảm xúc
Vũ trụ vô cùng có phải lúc nào cũng thấy được vầng trăng?
Đừng đến với em bằng tình yêu bản năng
Khoảng khắc em trao trái tim mình là dành cho anh thật nhiều tin tưởng
Em ước muốn cả hai sẽ cùng nhìn về một hướng
Dẫu khổ, dẫu đau mình vẫn vẹn nghĩa song toàn.
Đừng để em một mình với những hoang mang
Người con gái sinh ra là muốn được nâng niu, che chở
Đừng để sự thật thêm một lần ngược chiều lời hứa
Tâm hồn em đã đủ lắm rồi những vết cứa thành chai..
Nếu đến một ngày, cảm xúc có nhạt phai
Hãy nhớ lại những gì chúng ta đã từng anh nhé
Anh hãy vì em mà bước ra từ bức tranh đậm màu tô vẽ
Xin đừng do dự mà mỉm cười thắp lửa trong trái tim em.
Đớn đau nhiều rồi đừng để em buồn thêm…
NÓI VỚI ANH – Len Hoàng
Em chỉ là cô gái bình thường thôi
Không đẹp xinh như những cô gái khác
Em yêu anh bằng tình yêu mộc mạc
Nhưng chân thành từ sâu thẳm trái tim
Em ước mình có đôi cánh như chim
Bay đến nơi nào có anh ở đó
Em ước được làm vầng trăng sáng tỏ
Soi rõ nẻo đường,khắp lối anh qua
Khi chúng mình hai phương nhớ cách xa
Bao yêu thương,bao nhớ nhung cháy bỏng
Bao đam mê dâng trào như ngọn sóng
Mang những nỗi niềm – em hóa cánh buồm xinh
Em ước mong cho trọn vẹn cuộc tình
Mình đến với nhau không gì chia cắt
Một tình yêu mãi thủy chung,son sắt
Bão giông nhiều cũng chẳng thể lìa xa…