HOÀNG HÔN CÕNG MẶT TRỜI TÌM CHỐN NGỦ

by Thanh Tuấn

Hoàng hôn cõng mặt trời tìm chốn ngủ
Sóng mơn man ấp ủ vuốt ve bờ
Ghềnh đá nằm im ắng đến ngẩn ngơ
Làn mây trắng thẫn thờ chân trời tím.

Câu ầu ơ văng vẳng chiều ngọt lịm
Nét môi cười chúm chím đến nôn nao
Bức tranh quê người họa sĩ khát khao
Vài nét vẽ lạc vào đêm trăn trở.

Lão thời gian cũng dường như nín thở
Sợ vần thơ viết dở mãi chòng chành
Chiếc thuyền con giữa làn nước mong manh
Bờ bến cũ bỗng chốc thành hoài vọng.

Có phải chăng thu vẫn còn trông ngóng
Sợ hạ tàn cửa đóng chẳng cài then
Ngõ vắng xưa hình như thắp thêm đèn
Leo lét sáng bon chen đầy mê mải .

Phút giao mùa vần thơ tình khắc khoải
Gửi cho người….
Khờ dại…
Buổi đầu thu!

Hồng Giang

You may also like

Leave a Comment