GIỜ ĐOẠN CUỐI PHẢI KIÊN CƯỜNG MÀ SỐNG

by Thanh Tuấn

Người thường bảo cuộc đời vô thường lắm
Vừa thanh xuân thoắt cái đã bạc đầu
Rồi một ngày ..tất cả sẽ qua mau
Giờ thấy thấm ,đủ vị màu cuộc sống

Mới hiểu ra ,rằng đời vô thường lắm
Bạn thân mình ..có đứa đã đi xa
Chuyến đò chiều đã đưa bạn về ga
Nơi cuối cùng chắc là nơi đất Phật

Giờ nhìn ta ..giữa cuộc đời tất bật
Với lo toan chưa hề nghĩ cho mình
Mà miệng đời vẫn thêu dệt linh tinh
Ngồi ngẫm lại ..ừ mình còn phải sống

Đoạn cuối rồi mình phải luôn cố gắng
Thị phi ư có …giúp ích mình đâu
Cuộc sống này muốn đỡ khổ về sau
Thì phải cố ..phải sống bằng nghị lực

Có nhiều khi.. cũng thấy mình bất lực
Nhưng nơi đâu cũng chỉ vậy mà thôi
Dòng sông nào nước chẳng đổ về xuôi
Đôi bờ kia …còn bên bồi bên lở

Ta còn sống …là ta còn phải cố
Bận lòng chi khi kẻ ghét người thương
Ta đã đi..đi hết nửa đoạn đường
Giờ đoạn cuối phải kiên cường mà sống!

Liên Kim

You may also like

Leave a Comment