LANG THANG

by Thanh Tuấn

Chiều dần xuống hoàng hôn buông cuối phố
Nhuộm tím chiều loang lổ
Phố buồn tênh
Tháng bảy về nỗi nhớ bỗng mông mênh
Phải làm sao quên bóng hình ai đó

Đã bao lần tự hứa rằng thôi nhớ
Sẽ không buồn mà tim có nghe đâu
Ngưu Chức kia còn có những ngày Ngâu
Anh biết tìm đâu nhịp cầu Ô Thước..!?

Đêm từng đêm thả chân hoang lẻ bước
Những giọt nồng cố chuốc để tìm say
Ru hồn theo khói thuốc lững lờ bay
Môi mặn đắng chợt cay nơi khoé mắt

Sương giăng trắng che ánh đèn hiu hắt
Phố lạnh lùng bỏ mặc kẻ lãng du
Tự dối lòng rằng chỉ là một giấc mơ
Nơi hò hẹn em vẫn chờ anh tới

Trời đất cuồng quay, ngả nghiêng chới với
Phố vẫn im lìm .. Nào đâu thấy bóng hình em..!!

Gia Bảo

You may also like

Leave a Comment