CON MỆT RỒI …!!!

by Thanh Tuấn

Con mệt rồi muốn tìm chốn bình yên
Kệ ngoài kia tranh giành nhau địa vị
Sống nhỏ nhen bôi nhòa đi ý chí
Mặt con người mà lòng dạ thú hoang.

Con mệt rồi mặc kệ con chẳng màng
Lòng người hẹp nên nhìn đời nhỏ hẹp
Chấp nhặt chi những miệng đời bép xép
Xấu miệng ai… khiến người khác khinh khi.

Con mệt rồi nên chỉ muốn bước đi
Về vùng trời bình yên cùng cây cỏ
Chợt nhận ra con thật là bé nhỏ
Giữa đất trời như hạt cát vô danh.

Cuộc đời này bé nhỏ và mỏng manh
Hãy yêu quý vì hôm nay còn sống
Thế gian động nhưng lòng con không động
Tâm an nhiên tĩnh lặng giữa đất trời…!!!

sưu tầm

You may also like

Leave a Comment