THÁNG TƯ

by Thanh Tuấn

Tháng Tư về rồi đó phải không em?
Bông hoa gạo rụng đầy trên lối cũ
Tiếng ngơ ngác lạc bầy con tu hú
Bỗng chiều nay gọi bạn đậu bên thềm.

Ngọn gió nồm vẫn thổn thức thâu đêm
Anh khát cháy nỗi niềm trên cánh võng
Giữa canh khuya, thấy bao điều kỳ vọng
Chợt giật mình, tỉnh giấc… biết là mơ.

Chẳng có gì, ngoài những vần thơ
Những trang giấy đã nhạt nhòa nét chữ
Lời muốn nói chỉ là bao ngôn ngữ
Giữa đời thường, mộc mạc giống như anh.

Đã qua rồi cái thuở tóc còn xanh
Vẽ ước mơ lên bầu trời cao rộng
Tuổi năm mươi giữa khu vườn cô quạnh
Mảnh đất cằn, cỏ dại mọc hoang vu.

Tháng Tư còn sót lại những lời ru
Mẹ cố ý bỏ quên nơi đầu võng
Để ta tự ru mình khi lạc lõng
Giữa chợ đời… không còn Mẹ dắt tay con.

 Phan Hòa

You may also like

Leave a Comment