CÓ THỂ NÀO BUÔNG TRÔI DĨ VÃNG

by Thanh Tuấn

Có thể nào buông trôi được dĩ vãng ?
Khi mùa còn lãng đãng những giọt sương
Làn mây sầu trên khóe mắt còn vương
Vết thương lòng đêm trường còn tấy buốt

Bao tháng ngày lệ trào anh cố nuốt
Dẫu gió về ve vuốt lúc chiều rơi
Dõi trông theo một bóng ai xa vời
Đã chìm khuất chân trời màu tím nhớ

Em đâu biết trái tim anh vụn vỡ
Máu chẳng còn thắm đỏ những giọt yêu
Hồn sa mạc sỏi đá hóa cô liêu
Nào dám mơ cuộc phiêu lưu tình ái

Cuộc đời anh đã lỡ phận ngang trái
Đã quen rồi tê tái với đau thương
Suốt kiếp này còn mãi bóng sầu vương
Sợ gieo buồn phận hường khi chung lối

Anh sợ rằng dĩ vãng đầy tăm tối
Lối thu tàn rời rợi những sầu đau
Lạc bước em vào trái tim nát nhàu
Chỉ còn thấy một màu đen u ám

Nếu có thể buông trôi được dĩ vãng
Anh sẽ chẳng lầm lạc giữa vườn yêu
Hồn bâng khuâng khi lá đổ muôn chiều
Tim rạo rực bởi bao điều muốn nói.

Nguyễn Hưng

You may also like

Leave a Comment