Phai phôi

by Thanh Tuấn

Rồi thời gian sẽ trả lại anh của thuở ban đầu
trả lại mình của thuở chưa quen nhau
trả những nỗi đau về những ngày xưa cũ
trả mây về trời cho gió cuốn đi…

Em trở về quệt ráo đôi hàng mi
chẳng còn điều gì để hoài nghi, nghĩ ngợi
níu mây ngang trời,
như níu giữ diều bay…
tay trắng rồi thì tay trắng tay.

Là đúng- là sai chẳng cần ai hay nữa
muộn cả rồi.
Hẹn hứa đã gãy đôi.

Bạc như vôi
và còn mau thay đổi,
vốn dĩ lòng người cũng chỉ có vậy thôi.

Ký ức nào rồi cũng xếp vào ngăn tủ
cái gì cũ, để nó tự phai.

An Trương

You may also like

Leave a Comment