ANH CỨ ĐI ĐI

by Thanh Tuấn

“Nhớ ngày trước giữa muôn vàn khốn khó
Vẫn bên nhau đi đến cuối con đường
Mà giờ đây qua hết rồi sóng gió
Anh chẳng đặng đừng
chối bỏ những tiếng thương”

Hai chúng mình giờ đây hai lối rẽ
Ta trở về đúng nghĩa những người dưng
Dẫu còn thương thì cũng hóa đã từng
Đành câm nín giấu buồn vào câu chữ

Buông tay nhau, em sẽ không níu giữ
Anh về đi, hạnh phúc những ngày sau
Yêu bao nhiêu thì cũng đã nát nhàu
Đừng nhắc nhớ, cũng xin đừng tìm kiếm!

Chuyện ngày xưa tan như ngàn bọt biển
Gió thốc lên vụn vỡ giữa không trung
Bao lần thứ tha cũng đến lúc kiệt cùng
Khi trong suy nghĩ đã ươm mầm bội phản

Anh trách em khô khan không lãng mạn
Không dịu dàng, nhỏ nhẹ như người ta
Ừ… Em biết gì đâu ngoài cái tính thật thà
Nên lỗi lầm đều của em hết thảy

Vết thương rồi cũng lành chứ đâu hoài đau mãi
Nắng lại lên sau những buổi mưa dông
Em cũng sẽ quên, thôi giữ nữa trong lòng
Vì đời còn lắm những niềm vui khác lạ

Anh cứ đi đi!
Em sẽ không buồn lâu đâu anh ạ…

Kimmi

You may also like

Leave a Comment