ĐỨA TRẺ ẤY TỪNG KHAO KHÁT LỚN LÊN

by Thanh Tuấn

Đứa trẻ ấy từng khao khát lớn lên
Đến những miền xa, rời vòng tay cha mẹ
Để bây giờ đây giữa trăm ngàn dâu bể
Nó chỉ khát khao được bé lại một lần.

Đứa trẻ ấy từng chẳng mấy bận tâm
Mẹ cha bao năm tảo tần nuôi mình lớn
Giận dỗi, bỏ ăn đòi này kia chẳng được
Giờ lớn khôn hơn chỉ ước đã nghe lời.

Đứa trẻ ấy từng trốn học đi chơi
Mẹ cha cầm roi, nhè mồm oan ức khóc
Giờ bước ra đời lúc mệt nhoài, khó nhọc
Chỉ biết lặng im dù rất muốn khóc òa.

Đứa trẻ ấy chỉ khi đã đi xa
Đứng trước bão giông, mới biết nhà là nhất
Mới biết thương hơn đời mẹ cha tất bật
Tóc bạc, da nhăn,…tất cả cũng vì con.

Lai Ka

You may also like

Leave a Comment