QUÊ XƯA

by Thanh Tuấn

Cây đa giếng nước sân đình
Làm sao quên được quê mình người ơi
Đi xa khắp bốn phương trời
Quê hương yêu dấu là nơi ta về
*****
Bờ ao cong vút ngọn tre
Sáo diều trong gió chiều hè ngân vang
Triền đê nắng trải sắc vàng
Lối về xóm nhỏ đường làng quanh co

Cụ già cầm chiếc quạt mo
Võng đưa kẽo kẹt mát cho bé nằm
Trồng dâu kéo kén nuôi tằm
Mẹ cha vất vả quanh năm ngoài đồng

Khi nắng lửa, lúc bão dông
Những hôm trở gió đêm đông lạnh lùng
Củi than đốt để sưởi chung
Khói bay nghi ngút lên khung tường nhà

Hết ông mắng, tới bà la
Ngồi im một chỗ không là bỏng ngay
Cơm ngô khoai sắn mỗi ngày
Chạy đôn chạy đáo đi vay từng bò

Mùa thì chưa đến đã lo
Nhà ai cũng thiếu trong kho cạn rồi
Sông sâu bên lở bên bồi
Lũ về nước lớn đứng ngồi không yên

Mưa thì cứ đổ triền miên
Lúa chưa kịp chín ngập liền rất lo
Rơm mang chất đống thật to
Gạo đem nấu cháo cũng no vụ này

Bố bảo như thế còn may
Cái thời của bố chúng mày… khổ hơn

Hoàng Chiến

You may also like

Leave a Comment