ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN, ĐÀN ÔNG NGOAN KHÓ HIỂU

by Thanh Tuấn

Phía sau một người đàn bà là gì anh biết không ?
Là năm tháng đã qua chất chồng muôn vết cắt
Là đắng cay mênh mông chan hoà sâu ánh mắt
Anh chưa từng nhìn vào để thấu hiểu nỗi đau.

Một người đàn bà đi qua hết bể dâu,
Không phải không muốn yêu, mà bởi vì rất sợ
Những lời hứa suông ngào ngọt trên môi mà rồi không nhớ nữa
Một mình ngồi bên cửa ngóng đêm trôi.

Đừng hỏi vì sao anh không thể hiểu được một con người
Dù tưởng chừng đã cố ngồi lại nêm ý vị
Dù đã cố dặn lòng nói dăm câu hoa mĩ
Dẫu đàn bà cả tin !

Có bước chân nào mà không vấp ngã vào đêm ?
Đàn bà chọn cô đơn vì đã từng trót thương khờ dại
Đàn bà chọn chênh vênh vì chưa người trở trăn, ở lại
Thực sự muốn vì bù đắp đau đớn chưa qua.

Đâu phải chỉ cần rêu rao những bản tình ca
Chỉ cần lời hứa, mái nhà, tổ ấm ?
Một nước cờ đi sai, cả cuộc đời mang hận
Hiểu một con người đâu chỉ thời gian !

Đừng trách đàn bà mềm yếu đa đoan
Nếu nắng vàng chẳng chói chang đến thế
Sẽ có mấy ai .. mấy ai kiên định ngồi lại .. để
Cùng ngóng một cơn mưa như tiếng khóc đàn bà.

Nợ – duyên nào phải lý do cho chia xa .

Khắc Ghi

You may also like

Leave a Comment