ĐÔI KHI…

by Thanh Tuấn

ĐÔI KHI – Huần Trần

Đôi khi ta hiểu thấu
Một góc khuất cuộc đời
Mới hay rằng tốt-xấu
Cách một lằn ranh thôi

Thật thà thường thua thiệt
Gian dối được nhất thời
Mà nào ai có biết
Đâu dễ qua phận trời

Khôn ngoan thì trời bớt
Dại trời xanh ắt bù
Phúc phần nay có được
Kiếp trước dày công tu

Cháu con giờ khát nước
Do cha ông mặn mòi
Nợ nần trong kiếp trước
Kiếp này đòi không thôi

Ta tự mình lắng lại
Đừng được thua với đời
Trời xanh tưởng xa ngái
Vẫn nhìn mình đấy thôi

ĐÔI KHI – sưu tầm

Đôi khi ta nên sống một chút với đơn côi
Để biết có nhau trong đời là thế nào hạnh phúc.
Đôi khi nên bỏ lại dòng đời với những bon chen, thúc giục
Để hiểu thế nào là được sống với an nhiên.

Đôi khi đừng nên than vãn với những muộn phiền
Mà nên học cách vươn tới những điều ta chưa có
Trái đất quá bao la… còn riêng ta bé nhỏ
Có thể chẳng là gì nhưng cố gắng vẫn hơn không.

Đôi khi đừng lo sợ nếu có phút yếu lòng
Bởi trải qua yếu lòng ta mới học được cách làm cho mình mạnh mẽ,
Đường đời có trăm ngàn ngã rẽ
Nếu vấp ngã đường này vẫn có đường khác sẽ mở lối cho ta.

Đôi khi cũng đừng nên tin và sống quá thật thà
Bởi có những lúc dối lừa lại làm cho người kia thôi chạnh lòng, day dứt.
Hãy mang những ích kỉ, hờn ghen giấu thật sâu trong tận cùng tiềm thức
Đừng vì những phút điên cuồng mà vô tình cào xước trái tim nhau.

Đừng vì đã từng đau mà cũng làm cho người khác phải đau
Bởi đôi khi thứ tha cũng là cho chính ta cơ hội được đến gần hạnh phúc.
Hãy buông lơi nỗi đau và tin một ngày ta sẽ tìm được tình yêu đích thực
Tìm được một người yêu ta như sinh mệnh của chính mình.

Hãy giữ vững niềm tin và yên lòng chờ đợi…
Qua đêm rồi… sẽ thấy ánh bình minh…

ĐÔI KHI – Thích Tánh Tuệ

Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an,
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.

Đôi khi..‘’ chín bỏ làm mười ‘’
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.

Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..

Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi.. ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.

Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.

Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..

Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.

Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần..
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh..

Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..

Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về…!

****

Ta chọn lương thiện không phải vì ta mềm yếu, mà bởi vì ta hiểu rằng lương thiện là bản tính nguyên sơ của mỗi con người, “nhân chi sơ, tính bổn thiện”. Làm người thì không thể chọn con đường trở thành kẻ ác, người ác tất sẽ có báo ứng.

Ta chọn nhường nhịn không có nghĩa là ta đang bị thụt lùi, mà vì ta hiểu rằng, “một sự nhịn, chín sự lành”, nhịn một chút sóng yên biển lặng, lùi một chút biển rộng trời cao.
Ta chọn tha thứ không phải vì ta nhu nhược, mà bởi vì ta hiểu rằng tha thứ là một trong những đức tính tốt đẹp nhất trên đời. Ta lựa chọn tha thứ còn một nguyên nhân nữa, không phải vì ta không giữ vững lập trường, mà bởi vì ta hiểu rằng mọi chuyện không nên làm tận, làm tuyệt.

Ta chọn “khờ khạo” không phải vì ta khờ khạo thật, mà bởi vì ta hiểu rằng, khi đối diện với hiểu lầm, oan ức, bất công thì không nên so đo tính toán quá, cứ nở nụ cười mà lặng nhìn thế thái nhân tình.

Ta chọn chân thành và nói lời thẳng thắn là bởi vì ta hiểu rằng, những lời nói dối, trái với lương tâm chỉ dùng để đối phó tình huống, trong khi thật lòng đối đãi, nói lời chân tình mới thật sự giải quyết tận gốc vấn đề và không có hậu họa về sau.
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát ????????????

***

Nếu cuộc đời buồn quá,
Mình cứ kệ nó đi,
Than thở có ích chi
Rồi nỗi buồn tự hết.

Chẳng ai khổ cùng kiệt,
Chẳng ai mãi đớn đau,
Buồn trước sẽ vui sau,
Đời xưa nay đã vậy.

Mỗi sớm mình thức dậy,
Vẫn nhìn thấy mặt trời,
Thấy vạn vật sinh sôi,
Là bình yên may mắn!

Việc gì đến đừng tránh,
Cứ thuận bởi chữ Duyên,
Việc gì đi chớ phiền,
Hết duyên thì thôi Phận.

Cuộc đời cứ ảo mộng,
Những ước muốn xa vời,
Càng thấy khổ tâm thôi,
Sống vui là biết ” Đủ ”.

Gạt bỏ những điều cũ,
Dẹp bớt những sân si,
Đời vô thường mấy khi,
Cứ lạc quan vui vẻ.

Chỉ cần đủ sức khỏe,
Để làm việc nghỉ ngơi,
Yêu quý bản thân thôi,
Thuận ý trời không vội.

Cứ Tuỳ Duyên Mà Đợi…!
Nguồn: Mộc An Nhiên.

ĐÔI KHI – Huy Hải

Đôi khi chỉ cần một tin nhắn thôi
Là lòng mình sẽ ngừng chơi vơi trong nỗi nhớ
Hay cầm điện thoại lên và chợt thấy cuộc gọi nhỡ
Cũng đủ ấm lòng, thôi trăn trở chuyện cô đơn.

Đôi khi chỉ cần một giọng nói, không hơn
Ai đó gọi tên mình giữa phố đông người qua lại
Chỉ một lần thôi, không cần cất lời gọi mãi
Đủ để biết mình đang tồn tại trong tim ai.

Đôi khi chỉ cần ai đó cho mượn tạm bờ vai
Một chút thôi, đủ để làm mệt nhoài tan biến
Đôi khi chỉ cần ai đó nghe mình nói chuyện
Không cần trả lời, chỉ ngồi đối diện lặng im.

Đôi khi chỉ cần thức dậy lúc bình minh
Ai đó nắm tay mình dịu êm, vậy là đủ
Đôi khi môt tin nhắn: “Muộn rồi, sao chưa đi ngủ?”
Cũng đã là mọi thứ mình đang cần.
….
Đôi khi chỉ cần một ánh mắt, không hơn
Người ấy nhìn mình dỗi hờn, trẻ con lắm
Nhưng lại xòe bàn tay đưa cho mình nắm
Và nói rằng tay đằng ấy ấm lắm cơ.

 

You may also like

Leave a Comment