ĐÔNG YÊU THƯƠNG

by Thanh Tuấn

Thấy em buồn, Đông chưa nỡ rời xa
Sớm nay lại ghé hiên nhà nhắc nhở:
– Trời vẫn lạnh mặc ấm vào đấy nhé,
Bịt khẩu trang, giữ sức khỏe cho mình,

Đi chú ý, không thả hồn linh tinh,
Phố xá đông, thanh niên thì chen ẩu
Gió tinh nghịch bứt lá bàng, lá sấu,
Mưa trêu sương… mặc kệ, chớ mơ màng.

Cuối năm rồi, ốm nằm bẹp thì toang
Phải cẩn thận, đừng chủ quan… kẻo khổ
Tuổi “giừ” rồi đâu còn “teen – teen” nữa
Mà treo tâm hồn mộng mộng mơ mơ.

Cũng chỉ vì mắc cái bệnh yêu thơ
Tương tư mãi đến giờ chưa dứt nổi
Nên tính tình cứ ẩm ương khó nói
Nhắc nhở hoài vẫn giữ thói quen hâm…!

Ừ… biết rồi… yêu thương lắm mùa Đông
Dẫu xa nhau vẫn quan tâm lo lắng
Trời giá lạnh mà trái tim vẫn ấm
Bởi những sẻ chia sâu nặng nghĩa tình.

Ngày hôm nay, cơn gió lại trở mình
Xao xác thổi cây lắc cành rũ lá
Lại chợt thấy tâm hồn mênh mang lạ
– Em thả hồn một chút nhé… Đông ơi…!

MỘC MIÊN

You may also like

Leave a Comment