Em thả vào chiều từng sợi nhớ mùa đông
Cái lạnh tháng mười hai se lòng đến lạ
Những sợi nhớ đi qua vòm cây kẽ lá
Hờ hững rớt xuống đời …
Anh bắt được không ?
Anh bắt được không giữa trời đất mênh mông ?
Khi cuộc đời nhiều lo toan, trăn trở
Mà tình em chỉ là viên kẹo nhỏ
Một chút ngọt ngào như muối bỏ xuống sông …
Trả lời đi kẻo qua hết mùa đông !
Đừng để trong em tháng mười hai ngơ ngác
Rồi xuân sang em thành con chim lạc
Bay giữa trời bay mãi biết về đâu ?
Anh sẽ chờ ,sẽ đợi,rất lâu !
Vài năm trời hoặc là nhiều hơn thế
Đừng xa rời, đừng quên anh !Em nhé!
Hai phương trời mình vẫn sẽ bên nhau…
sưu tầm