Ngược- Xuôi

by Thanh Tuấn

NGƯỢC

Em chẳng còn ngược nhớ nữa đâu anh
Và cũng không ngược đường tìm anh nữa
Những câu thơ, em ngược lời hẹn hứa
Kỷ niệm xưa, ngược nhé cất vào lòng

Em dằn mình, ngược luôn những khát mong
Thả nỗi nhớ chòng chành theo con sóng
Phút đắm say chỉ hư vô, ảo vọng
Tình mong manh, ngược nhớ để làm gì ?

Em chẳng còn ngược nắng khép hàng mi
Ngược con tim cho tình em mộng mị
Sẽ quên anh, quên trong từng ý nghĩ
Buông thôi em, ngược nữa lỡ xuân thì

Đừng bận lòng những gì đã qua đi
Câu biệt ly ngược duyên thành xa lạ
Dừng đi em, đừng ngược thương nhiều quá
Vừa đủ thôi, đừng trao hết em à

Sẽ chẳng còn ngược say đắm khúc ca
Ngược dòng thơ viết về anh tất cả
Ngày mai sau trên đường dài vội vã
Có khi nào ngược lối bước qua nhau …

Nhung Ngọt

CŨNG TẠI VÌ EM NGƯỢC LỐI NÊN ĐAU

Em đã từng ngược lối bởi vì yêu
Vượt đường xa với muôn vàn cách trở
Mặc những lần đoạ đày vì nhung nhớ
Đếm từng ngày hai đứa được gần nhau

Tim mỗi người từng có một niềm đau
Một tổn thương khắc sâu vì quá khứ
Một cuộc tình cũng đã từng dang dở
Ở bên nhau mong muốn dịu xoa dần

Hai đứa tuy xa cách chẳng ở gần
Nhưng nỗi nhớ cứ đong đầy cảm xúc
Nghĩ về nhau mỗi ngày trong tiềm thức
Tình yêu xa như ngọn đuốc cháy bùng

Từng hẹn rằng sẽ về một lối chung
Để kiếp này được bên nhau sớm tối
Vậy mà trời lại rẽ tình chia lối
Để cho hai không chung được lối về

Em đã từng ngược lối bởi si mê
Để nuối tiếc một mối tình xa ngái
Tình tan tác nỗi buồn càng tê tái
Kể từ giờ không ngược lối để đau

An Nhiên

Ngược nắng

Anh có trở về ngược nắng cùng em
Mình cùng nhau dọc triền đê đầy gió
Nghe lòng mình xốn xang chiều mưa đổ
Thủa dại khờ nụ hôn đó đầu tiên…

Anh có ngược không, lối qua những ưu phiền
Mơ hạnh phúc bên ngôi nhà màu nắng
Mình bên nhau cả trong từng khoảng lặng
Mơ con cười… yêu lắm phải không anh?

Anh có trở về ngược một đêm trăng
Đôi uyên ương quyện nhau trong hơi thở
Dấu yêu ơi, ước hẹn xưa còn nhớ
Anh mãi đi rồi …. lời thề vỡ làm đôi

Anh có trở về ngược trái tim côi
Tiếng yêu xưa sao trở thành lỡ dở
Trời vào đông đêm mịt mùng trăn trở
Em mỉm cười nước mắt khẽ tuôn rơi…

Ngày anh về thu đan nắng thảnh thơi
Em cũng đã theo người về bên ấy
Gió triền đê thôi không còn diệu vợi
Hạnh phúc đến rồi
…. đừng ngược nắng nghe anh!

Phương Quỳnh

 

EM CHẲNG NGƯỢC ĐƯỜNG NGƯỢC NẮNG ĐÂU ANH ƠI!

Em chẳng cần ngược đường, ngược nắng để yêu ai
Rồi để thời gian tàn phai đi nhan sắc
Cứ ngồi đây và giữ lòng bền chặt
Yêu bản thân mình, yêu cuộc sống đẹp tươi.

Thế gian này đâu chỉ có một người
Việc gì phải thở than, phải ăn mày quá khứ
Có dư giả tí thời gian nào đâu chứ
Ăn uống, shopping, ti tỉ thứ trên đời.

Em sẽ chẳng ngược đường, ngược nắng đâu anh ơi
Đừng mơ ngày mai của hời rơi tới mặt
Duyên đến, duyên đi có gì đâu phải xoắn
Xa xót đau lòng, cũng chưa chắc giảm cân.

Vì một người mà bỏ mặc bản thân
Điều sai trái ngàn lần đừng theo đuổi
Từ điển của em không có từ “yếu đuối”
Đã khóc lần nào cho cha mẹ hay chưa!?

Em sẽ chẳng ngược đường, ngược nắng, ngược gió mưa
Bởi nắng ban trưa làm da em đen mất
Đường một chiều cố đạp ga nhắm mắt
Thể nào cũng uổng tiền chầu chực phạt tội ngông.

Thế nhé anh ơi… Đừng nhiều chuyện lòng vòng!
Chiều đang đẹp thế này việc gì phải ngược nắng…

Kimmi

Chúng mình đừng ngược lối nữa nghe em…

Bàn tay này em có muốn nắm không ?
Từng trải với bão giông chai sần khô rát.
Nơi lồng ngực anh một trái tim đã nát,
Bởi một lần gãy gánh chuyện hôn nhân.

Em đã từng sống ngược với bản thân,
Nên một người cần còn một người lẩn tránh.
Em cũng giống anh mang phận đời bất hạnh,
Cũng có gia đình nhưng lại sớm dở dang.

Hai chúng mình đều gặp cảnh trái ngang,
Đều mang bên mình một trái tim không lành lặn.
Anh cũng như em vì yêu nên rất hận,
Chẳng được tròn vuông phải lận đận một đời.

Nên chúng mình đừng ngược lối nữa em ơi
Đã để lạc nhau nửa cuộc đời nhiều tiếc nuối
Thì nửa đời sau mình cùng đi đến cuối
Hạnh phúc phải trả về cho kẻ biết thương yêu.

Để sáng để trưa và mỗi lúc về chiều
Không phải hẩm hiu một mình lẻ bóng
Ai hiểu ai không cũng đâu còn quan trọng
Miễn sống thật lòng với cảm xúc của con tim.

Đâu ai gãy đổ một lần rồi phải chịu lặng im
Khi chúng mình nợ nhau một cuộc đời dang dở.
Em muốn cùng anh kết thành duyên chồng vợ,
Để tháng ngày dài mình lại ở bên nhau.

 Mạc Ngôn

NGƯỢC XUÔI THÌ TIM CŨNG VẪN CHƠI VƠI

Ngược xuôi thì mình cũng chẳng bên nhau
Đời ngang trái điểm tô màu tối sẫm
Cho lầm lỡ để duyên tình lận đận
Mỗi đêm về lệ đẫm ướt hoen mi.

Ngược xuôi thì mình cũng đã cách chia
Hai ngã rẽ để đi về hai hướng
Tim ngoan nhé xin chớ hoài bận vướng
Người quên rồi, tơ tưởng chỉ thêm đau.

Ngược xuôi thì mình cũng có nhau đâu
Như Ngưu Chức ở hai đầu Ô Thước
Xin hỏi khẽ tự muôn đời trăng – nước
Có bao giờ đến được với nhau không?

Ngược xuôi thì con sáo đã sang sông
Thôi đừng hát Diêu Bông mà xót dạ
Câu thệ ước nương gió trời mà thả
Mai lại làm người lạ đã từng thương.

Dẫu xuôi thì cũng chẳng dứt tơ vương
Mà ngược cũng đôi đường chia cách mãi
Thì tim hỡi tránh làm sao khắc khoải
Đến cuối cùng vẫn dại ngốc mà thôi.

Ngược xuôi thì tim cũng vẫn chơi vơi.

 Huy Yến

EM SẼ XUÔI DÒNG KHÔNG NGƯỢC SÓNG VÌ AI

Em sẽ xuôi dòng mang thả những giấc mơ
Thả những nỗi buồn,những niềm đau quá khứ
Sẽ chọn niềm vui cho riêng mình em giữ
Quên đi một thời ngược nắng gió yêu anh

Em sẽ xuôi dòng tìm hạnh phúc mong manh
Đem về gói trọn rồi đắp xây vun vén
Để tháng ngày sau nở nụ cười tròn vẹn
Quên đi một thời ngược nước mắt vào tim

Em sẽ xuôi dòng nghe sóng nước dịu êm
Mặt hồ trong xanh nhẹ dìu đời bình lặng
Mặc những khát khao ngày xưa chìm sâu lắng
Quên đi một thời ngược trở giấc tìm quên

Em sẽ xuôi dòng vì đoạn trước bấp bênh
Ân ái chia đôi giờ đường ai nấy bước
Trong đục ra sao tự do mình chọn được
Quên đi một thời ngược lý trí can ngăn

Em sẽ xuôi dòng buông hối hận, ăn năn
Từ nay phải biết yêu thân mình trước đã
Nhận lại những gì sau bao lần mặc cả?
Quên đi một thời ngược giá trị chính em

Thanh Sunshine

EM XUÔI VỀ VỚI HẠNH PHÚC RIÊNG EM

Em đã qua rồi một thời nông nổi
Ngược nắng mưa gió thổi vẫn đi tìm
Ngỡ bên anh ủ ấm trái tim mình
Nhưng không phải, tình em là vô nghĩa.

Đường còn dài, em có quyền chọn lựa
Sao dại khờ tim tan vỡ mong manh
Khi hạnh phúc hai chữ ghép không thành
Em dừng lại, dành cho mình tĩnh lặng.

Hoa vẫn nở dù ngày không có nắng
Em vẫn cười khi thiếu vắng anh thôi
Câu yêu xưa, lời chót lưỡi đầu môi
Đừng chia đôi, em trả trao người hết.

Ngược đủ rồi, lý trí quá mỏi mệt
Em xuôi dòng chấm hết những nhớ thương
Đoạn đường sau dù không anh sánh bước
Em tin mình sẽ tìm được bình yên.

Đời ngắn lắm cớ chi hoài ưu phiền
Ai xót thương để ngược đường, ngược gió
Mộng mơ xưa giờ đây em buông bỏ
Em xuôi về với hạnh phúc riêng em.

Hoàng Hiền

You may also like

Leave a Comment