ĐẾN BÂY GIỜ

by Thanh Tuấn

Đến bây giờ thì em đã dần quen
Không còn anh ở bên em chăm sóc
Những gian truân trên đường đời khó nhọc
Em tự mình mạnh mẽ để bước qua

Đến bây giờ em thôi chẳng xót xa
Những đêm đen không nhạt nhoà nước mắt
Lửa yêu thương ngày nao đã vụt tắt
Chớm đông rồi chẳng sợ lạnh bàn tay

Đến bây giờ em gạt hết đắng cay
Không tiếc đâu những ngày yêu say đắm
Anh đừng nghĩ em thương anh sâu đậm
Chẳng nỡ lòng xoá bỏ bóng hình anh!

Bởi đoạn tình hai đứa vốn mong manh
Anh phong lưu trao tình bao người khác
Em nhận ra lòng người nhiều đen bạc
Mình chân tình … chắc gì người quý trân

Em rời đi trong lặng lẽ thinh câm
Từng khổ đau … từng đắng cay quá đỗi
Từng héo hon vì đoạn tình nông nổi
Nghĩ thông rồi thấy mình khờ làm sao

Trên đời này nhiều điều đẹp biết bao
Bận lòng chi vì một người không đáng
Giữ tâm an đón Đông về lãng đãng
Tiễn thu tàn … tiễn cả đoạn nghiệt duyên…!

Đồng Ánh Liễu

You may also like

Leave a Comment