LAU MẮT ĐI EM, TỰ YÊU LẤY ĐỜI MÌNH …

by Thanh Tuấn

Em đừng buồn khi người ấy chẳng còn thương
Từng trao vấn vương rồi xem như xa lạ
Nhưng anh biết không? Cô xem anh tất cả
Dành trọn trái tim, và tha thiết chung tình…

Cô nhớ ngày đầu thức dậy mỗi bình minh
Anh thường quan tâm gửi bao lời tin nhắn
Chia sẻ, hỏi han, rồi lắng lo, dò dặn
“Em ngủ hay chưa? “Nơi đó đang làm gì ? “

Mỗi lúc nhớ người, cô hờn tủi ướt mi
Thường ngắm người qua…một vài ba bức ảnh
Cô đặt lên tim, tấm hình người bên cạnh
Cảm nhận niềm vui, niềm ấm áp yên lành

Cô biết tình mình thật quá đỗi mong manh
Chân thành tin yêu có khi là hơi vội
Cô trẻ con, yêu nhiều nên hờn dỗi
Anh bận quên cô, chẳng tha thiết nữa rồi…

Dẫu có thể, chỉ trót lưỡi đầu môi
Anh cứ nói đi, rồi buông tay thầm lặng
Kể từ hôm nay, dẫu buồn cô sẽ gắng
Sẽ trả anh về … nơi chẳng thuộc riêng cô

Lau mắt cho khô, tự yêu lấy chính mình …

Nhung Ngọt

You may also like

Leave a Comment