ẤM

by Thanh Tuấn

Đông về rồi, bên ấy lạnh không anh?
Nàng Thu đi, chắc Đông buồn nhiều lắm
Anh nhớ choàng thêm áo khăn ủ ấm
Kẻo Đông buồn nên giá buốt hoài thôi

Phố sáng nay thức giấc chuyển mình rồi
Hứng mưa rơi trên đường còn vương vãi
Mặt trời lạnh nên trùm chăn ngủ mãi
Mây mơ màng nên mây vẫn âm âm

Em gom hết rồi cái ẩm ướt, tối tăm
Để bên anh gió lạnh thôi, trời vẫn đẹp
Để nắng lên tuy e dè, khép nép
Nhưng đủ yêu thương, ấm áp, trong lành

Em gom hết rồi xa xót lạnh mỏng manh
Để bên anh chỉ còn thương và nhớ
Để bên anh luôn nồng nàn hơi thở
Những mầm xanh của sự sống sinh sôi….

Sương Mai

You may also like

Leave a Comment