NẮNG MỎNG MANH

by Thanh Tuấn

Nắng mỏng manh như vần thơ anh viết
Tháng chín về da diết lắm em ơi
Phải chăng là tại chiếc lá vàng rơi
Nên câu thơ cứ trọn đời trăn trở.

Hoàng hôn xuống lăn tròn trong nỗi nhớ
Hình bóng ai mờ tỏ cuối trời xa
Anh lang thang con đường cũ nhạt nhoà
Bàn chân bước lướt qua miền ký ức.

Kỷ niệm xưa bồng bềnh trong ảo thực
Những đêm dài thao thức ngóng trông ai
Lão thời gian cứ lặng lẽ trôi hoài
Giọt sương muộn đan cài vào khắc khoải.

Nắng mỏng manh như vần thơ khờ dại
Của một thời mê mải với tình si
Trót vấn vương lời ai đó thầm thì
Đem nỗi nhớ trao đi rồi trông ngóng.

Hoàng hôn xuống cửa nhà bên quên đóng
Hoa Sữa nồng….
Lắng đọng….
Nửa hồn thu !

Hồng Giang

You may also like

Leave a Comment