VIẾT…

by Thanh Tuấn

Có những ngày chẳng biết phải bấu víu vào đâu!
Bẻ nỗi buồn rơi trên từng câu chữ
Em biết đa đoan vắt ngang đời thiếu nữ
Là những nỗi đau chằng chịt mắt mềm!

Viết cho những ngày em quá đỗi chông chênh
Bước một bước chân cũng thấy lòng nặng trĩu
Người ta nói tâm trạng hoài không tốt
Mà nỗi buồn nối nối nhau qua tháng rộng năm dài…

Viết cho cuộc đời hay em viết cho ai?
Yêu thương lắm nhạt nhoà như mưa giăng cuối phố
Khuôn môi êm nhung mà lòng như thác đổ
Tàn tạ một cơn buồn vỗ giấc riêng chung..

Tháng bảy mưa bay rơi rớt những lạnh lùng
Chất ngất đan xen cô đơn buồn kín lối
Vùng vẫy với đời rồi cũng buông tay khi đêm về mệt mỏi
Cuối cùng..
Chẳng biết mình là ai?

Viết cho những ngày sau đau nhuộm lối đi dài
Chất ngất một đời em chất ngất
Chất ngất đau thay cho những gì ta đánh mất
Bước chậm về, em thấy thật…

Chông chênh!

Thuý Nhân

You may also like

Leave a Comment