HOÀNG HÔN

by Thanh Tuấn

HOÀNG HÔN – Nguyễn Cao Toàn

Anh không thể níu ánh nắng nồng nàn
Cho hoàng hôn mênh mang thêm chút nữa
Cũng không thể khơi bùng lên ngọn lửa
Nếu tim em không chan chứa ân tình

Hoàng hôn qua rồi, bóng tối lặng thinh
Đêm lặng lẽ ru mình trong nỗi nhớ
Biển không ồn ào chỉ từng con sóng nhỏ
Như thì thầm như muốn ngỏ lời yêu

Gió vật vờ hát bài hát cô liêu
Em lặng lẽ trong chiều hoàng hôn tím
Giọt nắng chiều sóng xô nghiêng tắt lịm
Thương yêu đâu rồi buồn xâm chiếm hồn ai

Con tim nào có biết đến đúng sai
Khi trót cho bóng hình ai trú ngụ
Dẫu xa cách là những đêm không ngủ
Thổn thức vơi đầy, thương nhớ khôn nguôi

Dòng thời gian vẫn lặng lẽ trôi xuôi
Như dòng đời không quay về chốn cũ
Nhưng tình yêu vẫn đơm hoa trổ nụ
Hãy mãi yêu thương cho dẫu có muộn màng

HOÀNG HÔN – Hồng Giang

Chiều chạng vạng hoàng hôn rời ngõ vắng
Heo may buồn thu cõng nắng đi chơi
Gió hanh hao tìm nỗi nhớ đánh rơi
Chiếc lá nhỏ nhẹ trôi làn nước biếc

Dường như hạ vẫn còn đang nuối tiếc
Sợ thu về đau chiếc lá mồ côi
Mặc dòng đời năm tháng cứ nổi trôi
Se sắt nhớ bờ môi hồng chát đắng

Có phải tại thu về trời nhạt nắng
Hay là vì nỗi trống vắng cô đơn
Cho lòng ai trĩu nặng nỗi tủi hờn
Nên héo hắt chập chờn gieo nỗi nhớ

Chiều chạng vạng hoàng hôn đầy trăn trở
Vần thơ buồn ai nỡ bẻ làm đôi
Để đêm về con chữ cứ chơi vơi
Bao khắc khoải rã rời hình bóng cũ

Hoàng hôn xuống gợi bao điều ấp ủ
Cơn ngâu tràn ….
Nhắn nhủ ….
Giọt sầu vương !

 

You may also like

Leave a Comment