BÃO LÒNG

by Thanh Tuấn

Đã biết rằng mình không thuộc về nhau
Tại sao cứ ngóng chờ dòng tin nhắn
Tận đáy lòng nghĩ suy trong sâu thẳm
Cố quên người nhưng lại thấy nhớ thêm.

Hứa với mình là phải mạnh mẽ lên
Nhưng mông lung cứ tràn về khắc khoải
Có là gì mà ta phải nhớ mãi
Chẳng là gì chẳng hoang hoải đơn côi.

Cứ như thế thời gian cứ mãi trôi
Để quên hết những yêu thương dìu vợi
Quên hết đi một mối tình nông nổi
Có nỗi đau nào là mãi đâu anh.

Những muộn phiền cũng trôi qua rất nhanh
Lại là em xinh tươi như thưở trước
Cả tình yêu hạnh phúc em có được
Và không buồn, không nhớ, phải không anh…

Vũ Thuý

You may also like

Leave a Comment